Ghi chú: Tôi vừa nghe vừa dịch clip này nên có nhiều chỗ không tránh khỏi sai sót. Một số chi tiết có thể bị sai khác bởi vì tôi không phải người trực tiếp tham dự buổi đàm thoại này. Mong mọi người thông cảm bỏ qua cho, và góp ý để bài dịch được tốt hơn.
Edwin là một tiến sỹ, một nhà khoa học, đã từng làm việc cho chính phủ Hoa Kỳ. Ông làm nhiều việc liên quan đến chuyển động phản lực và dạy học tại Caltech ở Pasadena tại California. Ông cũng đã làm nhiều việc liên quan đến giả lập và mô hình hóa những hệ thống phức tạp, chẳng hạn như hệ thống máy tính và tất cả các hệ thống khác. Hiện tại ông ấy đã nghỉ hưu.
Trước đây dù đã đọc và nghe nhiều về thực hành thiền nhưng ông chưa thử bao giờ. Ông cũng có nghe nói tới các lợi ích về sức khỏe cũng như y học thông qua việc thực hành thiền qua các bài báo đã đã từng được xuất bản. Các lợi ích như giảm căng thẳng (stress), cải thiện các vấn đề liên quan đến tim mạch, huyết áp. Ông chưa từng thực hành thiền tập cho đến 3 năm trước gặp được sư phụ và trao đổi về thiền. Mặc dù trên thế giới có rất nhiều lớp học, khóa học với nhiều loại thiền tập khác nhau. Nhưng phương pháp thiền tập của sư phụ chỉ cho Edwin hết sức đơn giản. Bạn chỉ cần ngồi và để tay trên đùi theo một cách nhất định (ấn Tam Muội hoặc đặt bàn tay trái để dưới bàn tay phải) và theo dõi hơi thở. Chỉ đơn giản là thư giãn và theo dõi hơi thở. Khi đó những suy nghĩ trong đầu sẽ xuất hiện và nhảy lung tung (ví dụ về các suy nghĩ sẽ xuất hiện trong đầu: oh tôi đói, nhìn cái cây kia đi, v.v...). Edwin cũng đã từng tự hỏi tất cả các suy nghĩ đó từ đâu mà ra. Đôi khi bạn có thể kiểm soát nó cẩn thận (tức là mình biết mình đang suy nghĩ về cái gì), đôi lúc đó lại là những ý nghĩ ngẫu nhiên.
Cách thực hành thiền rất đơn giản, bạn ngồi thẳng lưng và thư giãn. Và để thư giãn, bạn ĐỪNG tự nhủ với bản thân mình là PHẢI thư giãn, nếu bạn làm vậy bạn sẽ không thư giãn hay thả lỏng được. Hoặc nếu bạn cố gắng bắt bản thân mình phải ngưng mọi suy nghĩ, thì suy nghĩ của bạn sẽ xuất hiện nhiều hơn. Những cách thức ép buộc như vậy sẽ không hiệu quả. Cho nên khi các suy nghĩ bắt đầu xuất hiện bạn cần quay trở lại theo dõi hơi thở của mình đang vào và ra. Cứ tiếp tực như vậy sau một khoảng thời gian, các suy nghĩ hay tư tưởng của bạn sẽ lắng xuống.
Lần đầu Edwin thử thiền, ông ấy không theo dõi hơi thở của mình và ông nhận được lời khuyên về chuyện này. Lần thứ hai ông thử đếm hơi thở của mình, việc này giúp các suy nghĩ trong đầu ông lắng xuống một ít, nhưng ông lại nghĩ trong khi ông làm vậy thì ông cũng đang suy nghĩ (trong khi mục tiêu của ngồi thiền là để đầu óc thư giãn không suy nghĩ), cho nên việc đếm hơi thở cũng không tốt bằng việc không đếm, nên ông ngưng đếm. Ông cho biết không có cái nào trong mấy chuyện này là dễ dàng, nhưng ông cũng đến được một trạng thái mà ông có thể thở và nhận thức được sự thở (hô hấp) của mình mà không cần phải đếm từng nhịp thở. Và khi đó ông cảm thấy tâm trạng mình rất điềm tĩnh (tĩnh lặng, bình yên) và bắt đầu nhìn thấy một số thứ xuất hiện trong tư tưởng (vision - linh ảnh). Và rồi sau một lúc ông không còn suy nghĩ về hơi thở của mình nữa, ông biết nó có ngay đó một cách tự nhiên và mình không còn để ý tới nó nữa. Và sau một lúc nữa, ông không còn nhận thấy sự tồn tại cơ thể của mình luôn. Và ông nhận thấy mình đang ở một trạng thái gọi là thiền định. Ông không biết đây có phải là điều mà mọi người hay gọi không, nhưng ông biết ông ở một trạng thái khác biệt hoàn toàn so với trước đây. Ông không nghĩ đến suy nghĩ của mình bằng cách cố không suy nghĩ. Theo lời của sư phụ thì ông đã ở trong cấp độ thiền định số một (Sơ Thiền), đối với ông đó mà một điều tuyệt vời. Và ông bắt đầu thấy những hình ảnh về một số thứ và ông cũng có một trải nghiệm bản thân mình di chuyển từ nơi này đến nơi khác, ông cũng thấy những sự việc ở nơi đó luôn. Theo như ông kể, ông đã ở Tel Aviv và Jerusalem lần gần nhất vào tháng mười vừa qua, lúc đó ông đứng trên ngọn núi có nhiều cây ô-liu và nhìn xuống thành phố và chụp lại hình ảnh nơi đó. Trong khi thiền định ông một lần nữa ông đã thấy mình ở đó nhìn xuống thung lũng Sillicon trong khi mắt vẫn đang nhắm. Và khi vẫn đang trong trạng thái thiền định ông lại thấy Jerusalem, đúng cái nơi ông đã chụp hình với những khung cảnh mái đền và nhà thờ Hồi Giáo. Ông đã có thể thấy đó chính là Jerusalem điều khác biệt duy nhất đó là một thành phố cổ ở một thời đại khác. Tại thời điểm đó, đó là một nơi rất nhỏ và không có nhiều nhà cửa hay nhà thờ Hồi Giáo hay nhà thờ, đó là một nơi rất cũ. Đó là một trong những trải nghiệm về linh ảnh (vision) rất thú vị mà Edwin nhớ được. Ông nghĩ đó cũng có thể là tưởng tượng nhưng đó là cùng một địa điểm nhưng vào một thời đại hoàn toàn khác. Ông nói thêm khi cấp độ thiền định của bạn tăng tiến, các giác quan của bạn sẽ thức tỉnh nghe được những âm thanh trong lành. Bạn có thể lắng nghe, nói chuyện và gặp gỡ những chúng sinh và thực thể khác.
Bởi vì Edwin là một nhà khoa học, nên ông dùng màn hình máy tính để mô tả trải nghiệm linh ảnh của mình khi thiền định. Linh ảnh xuất hiện như một màn hình máy tính ở trước mặt khi mắt bạn vẫn đang nhắm. Đầu tiên bạn phải nhắm mắt, ban đầu bạn sẽ thấy xung quanh tối thui hoặc nếu bạn ngước về phía mặt trời thì ánh sáng cũng không nhiều, nhưng sau một lúc nó sẽ trở thành một màn hình khác. Nó sẽ trông giống như một đại dương với rất nhiều sóng ở bên trong đó, với rất nhiều rung động, nhiễu loạn, rất nhiều sóng và vật thể sủi bọt lên đó là lúc tâm trí bạn chưa tĩnh lặng. Khi các suy nghĩ của bạn chưa lắng dịu, tất cả những thứ đó nó sẽ xoáy vòng vòng trong màn hình đó. Nhưng khi thực hành đủ nhiều, chúng sẽ dần lắng xuống, ông thỉnh thoảng bắt đầu thấy có một cái màn hình nhỏ (cửa sổ popup menu trong hệ điều hành Windows) xuất hiện trong đó. Cái màn hình nhỏ đó nó mở lên và có vật/việc gì đó xuất hiện ở đó. Có một lần, khi màn hình đó xuất hiện, ông đã thấy một phiến đá rất dài và có những ký tự rất lạ được viết trên tấm bia đá đó. Đây là những chữ viết ông chưa từng thấy trước đây, đó không phải những loại chữ tượng hình (chữ Sumerian hay Cuneiform) mà ông từng biết. Đó là một loại văn tự rất lạ. Và những hình ảnh này nó không phải là hình ảnh lờ mờ mà rất sắc nét giống như bạn đang xem phim với độ phân giải HD. Các hình ảnh này rất rõ ràng và cuộn lại trước mắt ông. Và khi ông thấy nó, nó lại càng di chuyển nhanh hơn. Và nó di chuyền từ màn hình nhỏ này sang màn hình nhỏ khác. Và các hình ảnh này rất mới, giống như có ai đó vừa viết lên hoặc khắc lên tấm đá đó. Điều đó đối với ông rất thú vị. Đó là một phần của việc thiền tập, và khi ông sớm nhận ra chuyện này, ông bắt đầu thắc mắc văn tự đó là gì thì nó biến mất. Tư tưởng của bạn sẽ thấy tất cả những thứ đó, ít nhất là ông nghĩ như vậy. Đó là trải nghiệm của vài tháng trước.
Gần đây, ông thấy được những gương mặt của những thực thể (entities) cụ thể là khi đang thiền được 15 - 20 phút thì ông thấy những gương mặt, đó là gương mặt của những bức tượng ở xung quanh nơi ông đang ngồi. Gương mặt đầu tiên ông thấy đó là mặt của một vị Bảo Hộ Phương Tây (the Guardian of the West - một trong Tứ Đại Thiên Vương), vị cầm cây kiếm. Vị đầu tiên xuất hiện là Tây Thiên Vương (Quảng Mục Thiên), tướng mặt có vẻ hơi khó. Trước khi ngồi thiền ông có một số thắc mắc về các chiều không gian. Và khi ngồi thiền thông điệp mà ông nhận được đó là về sự tồn của 64 chiều không gian. Khoa học hiện tại chúng ta nghĩ đến chỉ mới 3 chiều, nhưng thực ra có 64 chiều không gian. Và khi ông tự hỏi về cách chúng hoạt động, và ông muốn hỏi các vị này về vấn đề trên trong khi ngồi thiền nếu ông gặp được các vị ở trên cao. Và ông có được câu trả lời từ vị Tây Thiên Vương về các chiều không gian tức thời ngay khi ông thấy được gương mặt của vị này. Câu trả lời đến tức thời, vừa thấy được gương mặt là có được đáp án cho thắc mắc của mình không bằng ngôn ngữ, hay âm thanh, không thông qua gì cả. Và rồi vị Tây Thiên Vương biến mất. Ông nghĩ là ông có hơi bị trách một ít, bởi vì câu trả lời cho các nhà khoa học là đừng quá lo lắng về cách thức hoạt động của 64 chiều không gian. Ông tiếp lời: "Nhưng như các bạn thấy đó, những nhà nghiên cứu vật lý chúng tôi hiện tại mới nghĩ tới không gian ba chiều và thêm thời gian vào nữa thì ta có chiều thứ tư. Và rồi chúng ta có thêm các Lý Thuyết Chuỗi (String Theory) muốn có 10 hay 11 chiều không gian để làm cho các phương trình hoạt động". Nhưng thông điệp Edwin nhận được từ vị Tây Thiên Vương là đừng lo nghĩ về chuyện đó cứ tập trung vào việc ngồi thiền của mình.
Sư phụ có nhắc nhở Edwin là ông bị trách nhẹ về việc đó. Và sau khi vị Tây Thiên Vương biến mất, Edwin gặp một vị nữa là Bắc Thiên Vương (the Guardian of the North - Đa Văn Thiên), vị này có gương mặt dễ gần và không nói bất cứ gì, Edwin không nhận được bất kỳ thông điệp nào từ vị này. Và ông nghĩ một cách dân dã, có lẽ 2 vị này cũng giống như 2 ông cảnh sát, một ông đóng vai dữ, ông đóng vai hiền (bad cop, good cop), một người la, một người dỗ dành.
Và sau đó ông nghĩ tại sao ông lại thấy hình ảnh của các bức tượng, ông cũng không hiểu. Ông nghĩ rằng nếu chúng ta nhìn hướng lên, nếu chúng ta suy nghĩ về những thực thể này và tự hỏi họ trông như thế nào. Nhưng, chúng ta ở trong cơ thể này, cơ thể của chúng ta cũng giống như một chiếc xe hơi, còn tâm hồn của chúng ta lại là một thứ gì đó rất khác. Vậy thì chúng ta thực sự trông như thế nào. Và rồi nếu bạn tiến lên cao hơn và cao hơn nữa, bạn sẽ nhận ra chúng ta không có hình dạng. Và nếu bạn không có hình dạng, thì hình dáng của bạn sẽ trông giống như bất cứ thứ gì mà bạn muốn. Bạn có thể có vô số hình dáng tạm thời.
Ông đoán rằng những thực thể trên cao giao tiếp với ông bằng gương mặt của bức tượng bởi vì ông đã biết gương mặt này ở khu vực này rồi. Cho nên thực thể này dùng gương mặt của hai vị Tây Thiên Vương và Bắc Thiên Vương. Nhưng ông không dám chắc đó là hình dạng thật của họ. Tuy ông không chắc về tướng mạo của họ, nhưng ông cảm thấy được có sự giao tiếp ở đó.
Trong một trải nghiệm khác, Edwin thấy được hình ảnh của sự phụ và tỷ muội của sư phụ. Ông nói hình dáng của sư phụ hoàn toàn khác với hình dáng xác thân mà mắt thường của ông thấy. Và ông cảm thấy rất thú vị, vì khi gặp tỷ muội của sư phụ, ông chỉ thấy các gương mặt. Trên đầu họ có đội mũ mão, rất cổ giống như các vị nữ thần ở phương Đông và họ khoác những tấm áo choàng dài rất đẹp, trang phục của họ khác hoàn toàn với quần áo chúng ta đang mặc bây giờ hay trong lịch sử mà ông biết. Ông thấy họ xuất hiện khoảng hai ngày trước, tươi cười và rất vui vẻ hạnh phúc. Ông cũng cảm thấy sự vui vẻ và tốt lành. Ông nghĩ có lẽ họ muốn chào hỏi nhưng không có sự giao tiếp nào. Ông nghĩ có lẽ ông chưa có đủ khả năng để giao tiếp nói chuyện được.
Có một ngày khác ông thấy được sư phụ. Đó là khi ông rời khỏi ngưỡng cửa của Niệm Phật Đường (Buddha meditation Hall) và đi về phía thư viện rồi đi thẳng lên đồi ông thấy sư phụ đang ngồi ở bàn picnic. Lúc đó có một người phụ nữ cũng ngồi gần đó đang đội nón lá và nói chuyện với sư phụ. Ông cũng muốn nói chuyện với sư phụ, nhưng không muốn làm gián đoạn nên ông ra cái bàn gần chỗ thư viện để ngồi đợi, trong khi ngồi đợi ông nghĩ mình rảnh quá nên tranh thủ ngồi thiền. Chỗ ông ngồi cách chỗ sư phụ khoảng 250 bước đi (0.75 m *250 = 187.5m hay 7500 inches), ở khoảng cách này ông không thể nghe họ nói gì khi ông không thiền định. Và bởi vì ông cũng đang chờ cuộc trò chuyện của họ kết thúc, nên ông cũng không đi vào trạng thái thiền quá sâu. Ông nhắm mắt và rồi sau một lúc ông ngước lên và thấy họ vẫn còn ngồi đó. Và rồi ông rơi vào trạng thái thiền định sâu trong khi mắt vẫn nhắm. Và rồi trong trạng thái thiền định, ông thấy hình ảnh của bàn picnic. Ông thấy cả cô gái ngồi ở đó và cái nón, cô gái thì ở đó trong hình dáng của một cái bóng màu tối nhưng còn cái nón thì ông thấy rất rõ màu sắc và huy hiệu trên đó. Cái hình ông thấy rất sắc nét như xem ti vi độ phân giải cao rất rõ ràng mặc dù họ ở cách chỗ ông khá xa. Và rồi ông cũng bắt đầu nghe thấy những giọng nói mà trước đây ông không thể nghe hiểu. Về hình ảnh của sư phụ thì ông thấy đó là một cột ánh sáng cao khoảng 20 – 50 foot (6.096 m – 15.24m), nó bắt đầu từ dưới đất và phóng thẳng lên trời đến tận ngọn cây, độ rộng của nó thì cỡ cái bàn picnic hoặc lớn hơn và nó rất sáng, giống như ánh sáng của mặt trời. Có một điều lưu ý là vào lúc đó thì mặt trời đang ở phía sau lưng Edwin. Cột sáng đó hướng lên trời cao khoảng 25 feet và nó tỏa ra những tia sáng như một thân cây có tán là vô số tia ánh sáng tỏa ra. Hình ảnh này không giống hình vẽ Phật mà chúng ta hay thấy với các vòng hào quang tỏa bao quanh đầu, hình ảnh này nó có dạng một cột ánh sáng phóng thẳng lên trời xa hơn cả tầm mắt ông có thể thấy. Và ở giữa cột sáng đó có một cột ánh sáng nhỏ hơn cũng phóng thẳng lên, và nó còn sáng hơn nữa và nó bao phủ toàn bộ màn hình bằng ánh sáng và phía bên tay phải ông thấy những bong bóng như những quả cầu ánh sáng, những quả cầu hào quang. Có khoảng bảy cái nó tỏa ra ngoài và ông có thể thấy viền của chúng giống như những quả cầu bằng kính mờ (transparent transclusent), những quả cầu ánh sáng này khi bạn nhìn vào cạnh của nó, bạn có thể thấy viền của nó giống như một đường cong và tôi có thể thấy bảy cái tỏa ra ngoài. Một số chúng có màu trắng, có một cái màu vàng, một cái màu xanh lam, và một cái màu tím, và một chút xanh lá. Chúng trông giống hào quang bình thường nhưng tổng thể chúng là dạng cột ánh sáng khổng lồ. Ông chưa từng thấy bất cứ gì giống như vậy. Còn bên phía tay trái có một số thực thể (entities) ngồi trên mặt đất trong tư thế liên hoa (hoa sen - lotus position). Và họ ở trong những cái bóng đen, nhưng ông có thể thấy được lưng và thân mình và đầu của họ. Tất cả bọn họ đang ngồi xung quanh trên mặt đất. Và ông tiếp tục quan sát, việc này không phải là một cái gì đó lóe lên, nó không phải là một hình ảnh lóe lên rồi biến mất. Nó ở nguyên chỗ đó với hình ảnh có độ sắc nét rất cao. Ông cũng thấy rất nhiều hình ảnh lờ mờ, ông nhận thấy mình vẫn đang ở mức độ sơ thiền (cấp độ một), và ông tiếp tục quan sát bằng một loại con mắt nào đó trong khi đôi mắt của ông vẫn đang nhắm. Và rồi cột ánh sáng và cô gái bắt đầu di chuyển về hướng ông trong khi ông vẫn đang nhắm mắt thiền định. Và khi họ lại gần ông nghe được tiếng lạo xạo trên mặt đất của bước chân đi và giọng họ nói trở nên rõ hơn. Những tiếng động này đánh thức ông, và ông mở mắt ra thì thấy ở vị trí cột ánh sáng là nơi sư phụ đang đứng và kế bên có cô gái. Sư phụ đang tiến lại và vẫy tay chào ông. Và ông nói sư phụ ông không biết được là tôi vừa nhìn thấy gì đâu nhưng đó chính là những gì ông thấy. Ông khẳng định với tư cách của một nhà khoa học, đó chính là những gì ông thấy. Ông nói các bạn có thể hiểu hay nói theo bất kỳ cách nào mà các bạn muốn nhưng vị trí của cái thứ mà ông trông thấy và cách nó di chuyển về phía ông nó rất là chân thật và chính xác. Ông chia sẻ rằng đó là một phần trong sự thực hành thiền của mình. Ông thiền bất cứ nơi nào ông đến. Và ông cũng ghi âm lại mỗi khi ông thiền, thỉnh thoảng ông có ghi chú lại thời gian của mỗi lần ông ngồi thiền có khi 15 – 30 phút, có khi một tiếng. Ông nói rằng trải nghiệm thiền sẽ tốt hơn nếu chúng ta không quan tâm đến thời gian. Bạn sẽ không ở trong trạng thái thiền mãi mãi. Bạn sẽ biết được lúc nào bạn ở trong trạng thái thiền khi bạn tới được đó. Cho nên ông bỏ không ghi chú lại thời gian, nhưng vẫn ghi âm lại những gì ông trải qua trong khi thiền định. Ông ghi chú và lưu giữ lại một lịch sử về trải nghiệm của mỗi lần hành thiền, đó là bởi vì thói quen của một nhà khoa học bên trong ông. Đó là tất cả những gì ông có thể làm, ông đã ghi hết mọi thứ vào một văn bản word dài 24 trang và khoảng hơn 100 cách thiền định. Ông đã thấy được rất nhiều thứ, và chúng thật tuyệt vời. Ông nói trong thiền định, bạn sẽ không tưởng tượng được ra được bạn có khả năng cỡ nào đâu. Ngay cả ông cũng không rõ về bản thân mình hoàn toàn.
Sư phụ nói Edwin có một sứ mệnh, bởi vì ông là một nhà khoa học nên ông sẽ đi khắp thế giới để dạy cho các nhà khoa học. Và bây giờ ông hiểu về Thiên Tâm, ông đạt được mức độ có thể thấy được thực thể của sư phụ. Mặc dù sư phụ đã nói khá nhiều về bản thể thực sự của mình trên Youtube, nhưng không có bao nhiêu người có thể thấy được. Họ cứ chấp vào những gì mắt của họ thấy và điều mà họ tin (định kiến, thành kiến). Nhưng ông Edwin đã thấy được bản thể thực của sư phụ cũng giống như những gì các vị cao tăng (Tây Tạng) thấy. Sư phụ đã từng nói là người có bảy vòng hào quang, hôm nay Edwin đã chứng minh là điều người nói là đúng khi chính ông thấy được nó. Và ánh sáng từ trong tâm của sư phụ mà Edwin thấy là do sư phụ có một trái tim trong sáng mà Cha Trời (Thượng Đế) đã ban cho khi người xuống trái đất cứu nhân loại. Các vòng hào quang đó giúp bảo vệ sư phụ khỏi các loại năng lượng xấu và các thực thể tà ác cố gắng tấn công xác phàm của sư phụ. Sư phụ nói rằng thân thể bình thường này là hình thái tối đa của loài người. Thân xác hiện tại của sư phụ là một nửa người phàm, một nửa người Trời. Trong thân xác người phàm, sư phụ chỉ có thể cố gắng hết sức để làm những gì mà xác thân này cho phép. Khi sư phụ tới Mỹ vào khoảng năm 13-14 tuổi, không biết tiếng Anh, không có tiền hay cơ hội để đi học. Sư phụ đã phải làm việc cho một trang trại sau năm 1975 cho đến 1979. Người đã trốn thoát khỏi Việt Nam, lúc đó sư phụ không biết đọc viết, không có kiến thức, không biết tiếng Anh, không rành tiếng Việt. Bây giờ thì sư phụ đã có thể làm được hết những điều này, và có rất nhiều người ở miền Nam Việt Nam đã hiểu được những điều sư phụ nói. Và sự xuất hiện của Edwin hôm nay, nó có lý do.
Có một cô (Thiên Phụng – đoạn này nghe không rõ) đã thấy được sư phụ trong giấc mơ, khi sư phụ thức thì ta có thể thấy người trong dạng thân xác bình thường, nhưng khi ngủ thì linh hồn của sư phụ có thể chiết thân ra hàng trăm người để đi giúp đỡ cho những ai cần trợ giúp hoặc những khi sư phụ cần gửi thông điệp đến cho ai đó. Sư phụ nói là khi trong hình dáng con người, nhiều khi khó mà giao tiếp. Nhưng trong thế giới tâm linh, người có thể truyền tải thông điệp dễ hơn. Cô này là một người công giáo, chưa từng học Phật. Nhưng giờ cô đã tin vào Thượng Đế và chúng ta. Sư phụ nói rằng ở thiên giới, người cũng như là một người anh của chúng ta, nhưng ở hạ giới này người làm nhiệm vụ truyền tin, làm kênh liên lạc giữa Thiên Đình và người thường. Đó là lý do, sư phụ biết được nhiều thứ và nói trước cho chúng ta biết những gì sẽ diễn ra. Những điều sư phụ nói không phải tự do người nói ra mà trên Thiên Giới, Thượng Đế nói cho biết. Nó cũng giống như cách chúng ta liên lạc bằng điện thoại bây giờ.
Chuyện sư phụ đang làm là để giúp cho nhiều người có cơ hội thức tỉnh, sửa chữa sai lầm, quay đầu hướng thiện trước khi Phật Di Lạc xuất hiện, trước khi trái đất xảy ra thảm họa lớn. Sẽ có rất nhiều người chết trong tương lai rất gần khi nạn đói xảy ra.
Comments